top of page

Nguyên Lý Tu Hành Luyện Đạo

- Nguyên Khí : Mùng 3 khí dương sanh. ( Kinh dịch )  

- Thời Gian : 10 tháng công phu năng luyện tập ,Ba năm công quả khá kiên thành ( Đỗ Thuần Hậu).

- Thủy Hỏa : Hống Diên  hai tám hòa nên một , rống cọp thâu về tợ nguyệt tinh ( Đỗ Thuần Hậu).

- Thánh Thai : Ba nhà gom lại kết thánh anh ( Đỗ Thuần Hậu ).

- Thánh thai:  Là chân thần, chân khí.  Thai kết hợp mười tháng thai tròn đủ, mới xuất thai gọi là anh nhi.  Ba năm bú mớm công phu

hoàn mãn gọi là Thiên Tiên.

- Thánh Thai: Khi luyện đạo như vậy là luyện cho Tinh hóa Khí, tức là nghịch chuyển, mới tạo thành Thánh thai. Người không luyện đạo thì tự nhiên Khí hóa thành Tinh, tức là thuận chuyển, mà thuận chuyển thì Tinh đi xuống, lọt ra ngoài theo đường sinh dục, kết hợp với noãn châu của người nữ, tạo thành Phàm thai”.

- Tam Bửu : Luyên Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần Luyên Thần Hườn Hư ( Lương sĩ Hằng).

- Vận Hành : Tiểu Châu Thiên ( Nhâm Đôc Khai Thông). 

- Ngũ Khí : Ngũ  sắc ngũ quan , huyền sắc huyền quang.

- Vạn Pháp Qui Tông: Phật Thích Ca, Lão Tử, Chúa Jesus, nhờ luyện pháp này mà đắc đạo.

- Thánh Thai : Nhờ khai mở các luân xa, hút khí âm dương của vũ trụ phối hợp với tinh khí trong người mà luyện thành Thánh thai,Kim thân,Xá Lợi.

- Tái sinh : Chúa Giêsu cũng đã nói: Nếu con người không sinh lại, sẽ không thấy được Nước Trời. (John 3, 3; 3, 5-7).

- Thần : Biệt niệm trong mình Thần mới hóa Lấy Ly bổ Khảm khí bèn thanh

- Nguyên Khí : Xá Lợi tỏ ngời trong Nhứt khí.

- Giải Thoát :Muốn Giải Thoát cần Thiền 1 ngày 10 tiếng hoặc thiền tứ thời và  ăn một ngày 1 buổi.  

Định Nghĩa: ( tham khảo Kinh A di Dà, Đỗ Thuần Hậu)

Mô Ni châu:

Chúng ta tu lâu ngày thì điển ấy hóa sanh hột Mâu Ni Châu. Hột Mâu Ni Châu là cục lửa tròn vo trước trán ta. Lửa ấy bay vơ vẩn trước mặt ta trong lúc luyện đạo. Nhưng ta tưởng nghĩ, đốm lửa ấy biết bay, đó là một huyền diệu khí điển của Phật, biểu ta tu nơi mình, gọi là Hào Quang, thì bạn cũng biết cho, kêu là huyền diệu của Phật.

Hào Quang :

Chữ ĐÀ có nghĩa là một nền tảng cứng rắn, bực Chơn Tiên mới có, gọi là Hào Quang. Nhưng hào quang nó ở nơi bản thể ta, hễ tu luyện 6 chữ Di Đà thì khí điển trong mình do chất thanh tịnh, hóa ra hào quang, tia sáng phát sung lên bộ đầu ngưng trệ tụ họp tại bộ đầu. Lúc đến giờ công phu thì điển hào quang của Phật bay xuống trợ giúp cho ta, làm cho hào quang của ta được tươi sáng. Nhờ điển hào quang của Phật làm nền tảng giúp ta gọi là chữ ĐÀ.

Định Thần : Luyện đạo là xếp bằng ngồi ngay thẳng, xương sống và bộ đầu trực chỉ không nên cong vẹo, mặt thì ngó ngay rồi lim dim dỗ ngủ cũng như vị Phật gọi là định thần, trong lúc ấy sẽ phát Mâu Ni Châu và hào quang.

Thánh Thai :

Nếu công phu dày công lâu chừng nào tốt chừng nấy, rồi Mâu Ni Châu ấy lững đững lờ đờ khỏi đầu ta trên không, đợi chúng ta công phu lâu ngày thì các mối điển nào là chân tay mình mẩy mặt mày tai miệng mũi mắt. Điển ấy bay lên kết tụ hội công đồng hình bóng của ta. Đã có hình dạng xong rồi, nhưng chúng ta còn thơ ấu, chưa biết đi, đứng ăn nói, nằm ngồi, gọi là Tiên Đồng. Trong Vô Vi pháp nói là Anh Nhi phát hiện, rồi chúng ta cũng cứ công phu, kể từ đấy Anh Nhi bản thể ta lên trên không, khỏi bộ đầu, từ từ khôn ngoan, thấy cảnh Bồng Lai. Khi chúng ta định thần mà thấy cảnh Bồng Lai rồi, thì lo chi là chẳng nên vị Tiên Phật.

Luyện Đạo:

Luyện đạo phải cho thông khí điển. Nếu mệt nhọc mà bỏ qua, công phu tí tí thôi, sợ mệt xác thân, nào thành chánh quả. Điều ấy ta nào cản trở được. Hễ học thì hành luyện đạo, cho được thông khí điển mới xuất hồn được. Còn tu hành sợ mệt xác thân, mê trần rồi, kẻ lắm công phu, không xuất thần được là vì chúng sanh còn mê muội, ưa thân mình, phiền trách than với Phật sao được. Rồi lại sanh cái tánh phá người tâm đạo, cùng người thiện chí cũng sanh lòng ghét gẫm, kêu ngạo bỉ ổi, thành người trần đó con.

Xuất Hồn : Nhưng trước đây ta phải công phu thấy Mâu Ni Châu xuất ra, đó là Hồn. Hồn là một cục máu hóa thành lửa điển gọi là Mâu Ni Châu trong mình ta trước trán phát tung bay ra mới gọi là Hồn. Hồn biết bay là khí điển, rồi luyện đạo bền bỉ hóa đầu, mình, tay, chân, nguyên hình bản thể. Sự hóa này là điển của đầu, mình, tay, chân của người công phu luyện đạo gắn vào cục máu hồn ấy, gọi là hóa thần hồn hay là linh hồn, bay thẳng Thiên Không làm Tiên Phật.

Con Người ( Hồn, Vía, Thể Xác):

Hồn là một điển quang của Hắc Bì Phật ( Đấng Tạo hóa) đã lập hiến, nào là điển của mặt trời là khí dương cùng điển của mặt trăng là khí âm, hợp với 28 vì sao cùng ngũ hành, nhưng điển nào làm việc chậm trễ thì sa xuống trần gian hợp cùng thán khí, rồi hợp với khí âm khí dương của bản thể con người, thừa theo giống đực cùng giống cái, chung với ngươn khí hợp thành thai noãn nguyên khối. Nguyên khối ấy do nơi điển quang của hồn làm chủ trương, còn phụ thuộc điển ấy thuộc về khí âm dương giao cấu của loại đực cùng cái, hóa hóa sanh sanh. Người cùng loài vật cũng đồng bao la trời đất. Hiến Pháp cũng lấy cái luật tuần hoàn hợp nhứt, rồi nhờ khí tụ của ngũ hành để nuôi dưỡng hồn cho được đủ sức khỏe tráng kiện.

Thân xác : 

Con người là anh linh của vạn vật, cũng chỉ có người có thể tu luyện, có thể tu thành Phật, tu thành Đạo.

Luyện Đạo:

Công phu lâu 18 tháng chừng ấy mới hợp tình hợp lý quy nhứt, rồi khí điển Hà Sa mới gom lại hóa ra hạt Mâu Ni Châu. Trong Vô Vi có nói: “Khí điển kết tụ thành thai".

Services
About
Portfolio
Contact
bottom of page