top of page

Đấng Tạo Hóa giảng qua thân xác thiền sư Lương Sĩ hằng : 

Audio : Thanh Quang Điển Lành Đấng Cha Trời

Những Người Tu Chứng Đắc có thể liên hệ , Chúa Jesus , Phật, Chúa Cha ……

Bài Giảng giữa Thiền Sư Lương Sĩ Hằng và Đấng Cha Lành của nhân  loại :

Tựa :Thanh Quang Ðiển Lành – Nhớ Thương Con

Tác giả :Thiền Sư Lương Sĩ Hằng   (29-08-1979), Phi

Chép băng :Trân Trân và Thiên Nguyễn. HT duyệt lại.

Unknown Track - Unknown Artist
00:0000:00

NHỚ THƯƠNG CON

Cha Trời mới biết thương con
Giúp con tiến hóa, sống còn mến yêu
Thân con ngắn gọn nhẹ nhiều
Thâu gồm Hồn Vía giải điều tử sanh
Học cho rõ sống thừa hành
Chết rồi lại học, học thành hư không
Trở về nguồn cội thiên tòng
Biết Trời biết Phật lập vòng tình thương
Thương trong nguyên lý đường gương
Tự hành tự tiến mở đường cảm giao
Vía hồn cảm hóa ra vào
Thương con dìu tiến trở vào thiên cung
Cha phân đạo lý bít bùng
Cho con hiểu rõ đừng dùng giả tâm
Tình Trời siêu diệu thậm thâm
Tâm con vùng tiến, khỏi lầm khỏi sai
Tiến lên một cõi thanh đài
Thấy Cha đang đợi con ngày như đêm
Thiên tình quy luật tạo niềm
Nhớ thương, thương nhớ ấm êm lý Trời
Hồn con sống cảnh đời đời
Vía con sống tạm chuyển dời đi lên
Tâm con có sẵn đạo nền
Quân bình đời đạo xiết rên làm gì
Tâm con đạo đức kiên trì
Thương yêu vô tận, con thì tiến lên
Cha nay phân rõ đạo nền
Thương yêu chỉ có Cha bền giữ tâm
Con đừng luận xét sai lầm
Chính con là cảnh, đáng tầm đáng ghi
Trong con có sẵn nơi truy
Thầm tịnh, thầm tiến con thì thấy tâm
Hư không là cảnh con tầm
Tâm con là đó, chẳng lầm chẳng sai
Lấy Không luận xét đêm ngày
Chan hòa thâm lý, duyên Thầy duyên con
Chuyện đời, chuyện đạo nỉ non
Hướng thanh đàm luận chẳng còn si mê
Thương con Cha muốn con về
Cùng Cha hợp nhất muôn bề khai minh
Cha con luận xét chơn tình
Dìu cho muôn loại hướng khuynh Phật Trời
Xét ra cảnh tạm ở đời
Do Cha quy định, sanh, rời, tựu, tan
Quy về một cảnh một đàng
Muôn màu như một, phân ban quy hình
Xét to xét nhỏ cũng mình
Trong con sẵn có chơn tình Cha ban.

Lương Sĩ Hằng.


Manila, ngày 29 tháng08, năm 1979.

 

Nhớ thương con! Không ai thương nhớ các con bằng Cha.

  • Cha Trời mới biết thương con,
    Giúp con tiến hóa sống còn mến yêu.

Chỉ có Đấng Tạo Hóa mới biết thương con người, chính Ngài đã tạo ra, Ngài phải lo lắng hăm bốn trên hăm bốn, cho con đuợc tiến hóa sống còn mến yêu. Thể xác con học đúng một thời gian rồi, qua cái thay đổi Cha cũng phải tiếp tục lo cho phần hồn để tiến hóa, đó là sự sống còn đời đời.

  • Thân con ngắn gọn nhẹ nhiều,
    Thâu gồm hồn vía giải điều tử sanh.

Thân con ngắn gọn nhẹ nhiều, con cố gắng tu, con mới thấy rõ tất cả chỉ bao gồm Hồn và Vía hòa hợp, không động đó thôi. Thâu gồm hồn vía giải điều tử sanh, biết hồn biết vía, biết sự luân hồi và tiến hóa.

  • Học cho rõ sống thừa hành,
    Chết rồi lại học, học thành hư không.

Học cho rõ sống thừa hành, biết sự sống là đang đi học đó các con. Chết rồi lại học, học thành hư không; chúng ta phải trở lại nguyên chất của chúng ta là hư không, nguyên chất của các con là hư không mới hòa hợp với Cha được.

  • Trở về nguồn cội thiên tòng,
    Biết Trời biết Phật, lập vòng tình thương.

Trở về nguồn cuội thiên tòng là chuyển hóa đi lên, không phải là đi xuống nữa. Nếu các con tiến hóa về quân bình thì chỉ đi lên không có bao giờ đi xuống, mới phá chấp phá mê. Biết Trời biết Phật lập vòng tình thương, biết được Trời Phật, nguyên căn của Trời Phật là mọi sự thanh nhẹ hư không ở Bên Trên.

  • Thương trong nguyên lý đường gương,
    Tự hành tự tiến mở đường cảm giao.

Thương trong nguyên lý đường gương; sự sáng suốt của sự thương, không phải mê muội thương rồi bỏ, thương đời đời kiếp kiếp. Tự hành, tự tiến mở đường cảm giao. Tất cả do Cha đưa xuống học, phải trở về với nguyên căn. Các con là Cha, Cha là các con, phải tự hành tự tiến mới mở đường cảm giao được. Còn ỷ lại mãi làm sao đi được, các con!

  • Vía hồn cảm hóa ra vào,
    Thương con dìu tiến trở vào thiên cung.

Khi các con tu được khai mở thiên tầng, thì vía hồn cảm hóa ra vào, ra vô thấy rõ, dễ dãi. Thương con dìu tiến trở vào thiên cung; lúc đó Cha mới ban tình thương, phóng hào quang để cho các con được thấy đàng, trở về quê xưa chốn cũ.

  • Cha phân đạo lý bít bùng,
    Cho con hiểu rõ đừng dùng giả tâm.

Cha phân tất cả những gì là sự thật nguyên căn của các con, nhưng mà thế gian là chuyện bài học tạm, sơ đẳng mà thôi. Rồi đi lên các con mới thấy rằng đường lối của Cha đã hoạch định, và dẫn dắt các con bằng cách nào. Cho con hiểu rõ đừng dùng giả tâm. Không nên tạo những chuyện sai lầm, khai hóa để tiến lên, thay vì bảo vệ và không tiến. Các con xuống thế gian xưng danh tu học, đủ thứ, nhưng mà mắt các con còn ý niệm bảo vệ, không chịu hóa giải để tiến, để ảnh hưởng mọi nơi mọi giới, cho nên chỉ có đứng một chỗ và chậm tiến đó thôi!

  • Tình Trời siêu diệu thậm thâm,
    Tâm con vùng tiến khỏi lầm khỏi sai.

Tình Trời vẫn mở rộng, siêu diệu thậm thâm cho các con. Tâm con vùng tiến khỏi lầm khỏi sai. Con phải siêng năng lên đi con, con phải hiểu bài học quí giá của con đó con, để con trở về với Cha càng sớm càng tốt.

  • Tiến lên nơi cõi thanh đài,
    Thấy Cha đang đợi con ngày như đêm.

Khi con trở về nguồn cội rồi, thì con thấy sự vinh quang đã về với con. Ngày đêm con công phu đâu có nhiều con, nhưng mà con vẫn tính với Cha mãi mãi. Cha lo cho con không bao giờ tính với các con, tại sao lại con lại tính ngược lại với Cha? Con nói rằng: “tu bao nhiêu năm nhưng mà không có kết quả!“ Con chưa hiểu con! Bất cứ môn phái nào ở thế gian cũng là do Cha sắp đặt để cho các con tiến hóa, để các con hiểu các con, các con hiểu lấy các con, các con mới ngộ duyên tiến hành. Nếu các con còn hiểu chuyện người ta, rồi con chỉ có gây chiến tranh mà thôi. Khi các con trở về với căn bản với các con rồi, các con mới thấy là các con mới thấy sự thương yêu vô tận của Cha đã đối với các con. Lúc đó các con sẽ thực hiện vô tận, con là Cha đó con.

  • Thiên tình qui luật tạo niềm,
    Nhớ thương thương nhớ ấm êm lý Trời.

Thiên tình qui luật tạo niềm. Nếu không đặt ra qui luật thì càn khôn vũ trụ đều lộn xộn. Các con thấy: đâu đó điều có chừng mực, vay trả định luật sanh khắc rõ ràng. Phải có qui luật mới tạo niềm tiến hóa cho các con được. Nhớ thương thương nhớ ấm êm lý Trời, sau cơn đau khổ của các con, các con lại gần được Cha nhiều hơn, gần được thiên lý nhiều hơn, hiểu được nguyên căn, hiểu được tội lỗi chính con đã làm sai và con còn cố bám, ôm lấy nó để bảo vệ nó, rồi con bị sa đọa đời đời kiếp kiếp đó con! Lý của con không vững bằng lý của Cha! Cha đã nắm trọn càn khôn vũ trụ trong tay, tại sao các con còn chưa tiến tới? Vì sự ngu muội của các con, các con quên căn bản của các con, các con quên Cha Mẹ các con, các con quên nguyên lý sanh tồn của hồn con, hồn con ở nơi cảnh đời đời.

  • Hồn con sống cảnh đời đời,
    Vía con sống tạm chuyển dời đi lên.

Con thấy rõ chưa? Hồn con sống cảnh đời đời đó con – bất diệt! Con đừng có sợ chết, tham sanh quý tử mà con bị chôn vùi trong bể khổ trầm luân đó con. Con nên tiến trong đại hùng, đại lực, đại từ bi; con phải gánh vác lấy con. Con phải giải tỏa cái tiểu thiên địa này, con mới thấy con đang mắc nợ cả càn khôn vũ trụ! Quần chúng của thế gian đang nuôi dưỡng con đây, con cũng chưa có giờ phút nào trả, con còn câu nệ, con còn tính toán! Con không vì mọi người, miệng con nói, tâm con không hành, làm sao con đến với Cha được?

Chuyện của Cha khắp càn khôn vũ trụ không giờ phút nào được rảnh rang, các con tiếp tay thì tất cả càn khôn vũ trụ nầy cộng đồng vũ trụ này, sẽ được ấm êm và tiến hóa. Sự đại đồng mong muốn, sự công bằng của nhơn quần là sự chia sẻ của các con. Nếu các con không hiểu được nguyên lý của các con, con làm sao hùng dũng mà chia sẻ cho người khác được? Con không chịu tu, con không thấy sự tu bổ sửa chữa nội tâm, nội tạng của con là quan trọng, để con tiến về với căn bản đời đời của Cha đã và đang sắp đặt cho các con. Cho nên hồn con sống cảnh đời đời, con không lập chương trình đời đời thanh nhẹ, thì làm sao con đạt được? Vía con sống tạm chuyển dời đi lên. Sự sống đang bảo vệ hiện tại là tạm đó con, rồi một thời gian con phải ra đi. Cha cho con đến đây biết mấy giờ, mấy phút, mấy khắc có chừng, đã qui định rồi là phải lìa khỏi. Nếu con còn cố bám thì con sẽ bị lôi cuốn xuống hạ từng và tiếp tục mãi mãi …mãi mãi …trong sự chiến đấu vô lý! Nhiều khi các con nằm đêm rồi các con thấy rõ là vô lý, tại vì các con đi sai, con thấy không có lối thoát, tâm con không bao giờ cởi mở. Con làm cấp lớn hơn bầy anh em của các con, nhưng rồi con không có dìu dắt và con không hỗ trợ được! Trên lý thuyết và ý niệm mà thôi, sự thật con không làm được gì cho con làm sao, con làm cho thiên hạ được? Cho nên Vía con sống tạm chuyển dời đi lên, chớ không phải chuyện đời đời. Cha phân rõ cho các con hiểu từ li từ tí.

  • Tâm con có sẳn đạo nền,
    Quân bình đời đạo siết rên làm gì?

Một kho tàng quí báu Cha đã ban cho con trong lúc sơ sanh tại thế. Nhiều kiếp con luân hồi xin ở lại, Cha vẫn thương yêu để con học cho hết bài vở. Tâm con có sẳn đạo nền, con có thể làm cho con quân bình để tiến hóa, quân bình đời lẫn đạo, con còn siết rên làm gì? Tại sao con phải siết rên? Vì con quá tham lam chuyện nhỏ mọn mà con quên thực hiện đại tham lam cả càn khôn vũ trụ! Nếu con thực hiện đại tham lam cả càn khôn vũ trụ thì hòa bình ngay tức khắc! Con thương tất cả mọi người thì tâm con càng sáng suốt thêm. Cha mong có bấy nhiêu đó. Ngày đêm Cha chỉ mong có bấy nhiêu đó, ngóng giờ phút thiêng liêng thức giác của các con, thì trong quả địa cầu này vui biết là bao nhiêu. Anh em chia sẻ lẫn nhau, chị em nỉ non trong tình thương quí báu, rầm rộ chở về với Cha trong tình thương sáng láng, sống chan hòa trong đạo pháp hào quang qui nhứt của Cha đã qui định, trong cơ hợp nhất hiện tại.

  • Tâm con đạo đức kiên trì,
    Thương yêu vô tận con thì tiến lên.

Tâm con biết Đạo là gì, Đức là gì thì con phải kiên trì thực hành nó mới có hai cái chữ Đạo và Đức đó con. Đạo Đức không phải là con đề ra, nhưng mà thiên hạ sẽ đề cho con; chính Cha sẽ ban chứng cho con, cho con biết rằng: mọi người đã nhìn nhận con là đạo đức thì con mới tiến hóa được. Còn nếu con tự xưng danh là đạo đức thì không bao giờ con tiến hóa. Con phải thực hiện về đạo đức, quên mình thương yêu mọi người, thấy mình, thì tự nhiên các con sẽ đến ngay. Thương yêu vô tận con thì tiến lên; con phải thương yêu vô tận. Một mảnh giấy, một cái gì trước mắt con, con phải quí mến vô tận. Bao nhiêu bàn tay, bao nhiêu sự sáng suốt của tạo hóa, Thiên Đình ban xuống thế gian để cho các con sáng tạo, ngày nay các con phản lại luật tự nhiên, cho con là hay, thì làm sao? Con biết bước tới một bước rồi con lùi bao nhiêu bước? Con biết tính toán mà! Con là người ăn học – Cha cho ăn học đủ thứ hết, thì con phải hiểutính toán đó con! Nếu con không hiểu tính toán thì không có ngày về với Cha đâu!

  • Cha nay phân rõ đạo nền,
    Thương yêu chỉ có Cha bền giữ tâm.

Con thấy rõ chưa? Chỉ có Cha mới biết yêu con, Cha mới biết lo cho con. Con xuống thế gian Cha đã cho con thực thi bài học này để phản ảnh lấy tâm con, và tự học hỏi lấy con, tự thấy sự bất hiếu của con đối với Thượng Đế, con thấy rõ chưa? Cha Trời đã vì con bao nhiêu kiếp rồi, bây giờ Cha phải khổ hành phân điển đi khắp Càn Khôn Vũ Trụ để phân đi, phân lại, nhắc đi, nhắc lại, để cho các con hiểu, các con rõ hơn, các con thấy rõ cần thực hành hơn là giữ ý niệm mà bán rao! Con thiếu thực hành – không được đó con! Con phải thực hành! Khi bài vở của Cha đưa đến, con phải hoàn thành tốt đẹp trong yêu thương, đó là đường lối tiến hóa của các con, tùy nơi các con. Nơi nào các con ở, các con biết tu bổ sửa chữa thì căn nhà đó phải tốt! Nơi nào các con ở, con không biết sự tu bổ sửa chữa thì căn nhà đó sẽ bị sụp đổ đó con. Đó là Cha hé mở một chút về thời cuộc cho các con thấy! Đó là ở trong Cơ Mật của các con! Các con tu khai mở, rồi các con sẽ thấy nơi nào ổn định và nơi nào không. Đó! Rồi các con sẽ tuần tự bình tâm tu luyện, tiến hóa. Thương yêu chỉ có Cha bền giữ tâm thôi, bởi vì chuyện của Cha sáng tạo, cơ mật Cha nắm, Cha phải giữ, thiên cơ bất khả lậu đó các con ơi! Nếu Cha đưa hết cho các con hiểu rồi thì làm gì còn thiên cơ? Đó, đó là thiên cơ đó con.

Con đừng luận xét sai lầm. Con phải thực hành, đoán này đoán kia, đoán nọ vô ích đó con. Mất thì giờ! Con phải thực hành. Con bước được một bước hay một bước, hai bước hay hai bước, nhưng mà con phải hướng thượng về Cha, và con phải thực hành mọi trạng thái đó con. Chính con từ mọi trạng thái kết thành, thành một cơ thể duyên dáng tại thế, nhưng mà con quên hành sự đó con. Nếu con hành sự, rồi con thấy con là mọi trạng thái! Hỏi chứ tình thương của con để đâu? Tình thương của con hòa đồng khắp Càn Khôn Vũ Trụ đó con. Đó là bước đường để con tiến về nguồn cội.

  • Con đừng luận xét sai lầm,
    Chính con là cảnh đang tầm đang ghi.

Con đừng có bỏ phế con, con đừng có vì lẽ ngoại cảnh mà con quên con. Bài vở đã sắp đặt trong Tiểu Thiên Địa của con là cả một kho tàng vô tận trong đời con, nếu con thanh tịnh khai hóa ra, biết bao nhiêu kinh kệ dẫn tiến con, biết bao nhiêu tình thương khai hóa, hăm bốn trên hăm bốn cho con. Chính con là cảnh đang tầm đang ghi đó con. Con hiểu con thì con hiểu tất cả càn khôn vũ trụ; con hiểu rõ con chừng nào con lại hiểu rõ Cha chừng nấy. Cha là con, con là Cha.

  • Trong con có sẵn nơi truy,
    Thầm tịnh thầm tiến con thì thấy tâm.

Trong con có sẵn nơi truy, có đường lối, có mạch đốc khai thông để con mở đường tiến hóa. Con phải thầm tịnh ổn định. Mọi sự của tại thế gian nó ồn ồn ào ào rồi nó phải sắp đâu vào đấy, trong qui luật của Thiên Cơ đó con. Đời sống của các con cũng vậy, khi ra đời con thấy nhiều chuyện xảy ra cho con, ào ào ầm ầm, hại tới tâm con không sao ổn định được, sợ đêm sợ ngày, nhưng rồi thế nào? Sau cơn đó, con cảm giác thế nào rồi đâu cũng vào đấy đó con! Phải thầm tịnh thầm tiến con thì thấy tâm. Con đừng bôn chôn. Con xuống đây, con học bài là con người tu thiền đó con, con hiểu rõ bài học đó là giá trị, là con còn hơn cái thằng ngồi thiền mà không hiểu giá trị của Càn Khôn Vũ Trụ. Con có Đạo Tâm con tự xét rõ, con không bị sai lầm. Mỗi một hành động gì cũng do Cha sắp đặt; chiến tranh cũng là Cha sắp đặt; hòa bình cũng là Cha sắp đặt; kẻ ác người thiện cũng là Cha sắp đặt, để đối chiếu tiến hóa tùy theo trình độ đó con.

  • Hư Không là cảnh con tầm,
    Tâm con là đó chẳng lầm chẳng sai.

Hư Không là cảnh con tầm. Nếu các con không có Hư Không lấy gì có sự sống? Có âm thanh đàm đạo bây giờ cho các con nghe, là cảnh con phải tầm. Con tầm trong Không là con sẽ thấy cái Có. Kinh kệ các môn phái Cha đã cho hiểu, để cho nó sáng suốt và viết ra những bài vở để cho các con suy tầm, nhưng các con vì sự cạnh tranh, vì bành trướng Hạ Trí của thế gian, vì sự dâm dục chưa hoàn thành, thì con hiểu không nổi. Còn con thực hành, con hiểu con là mọi trạng thái, thì không có việc gì đáng trách, con. Con chỉ lo sửa con để con tiến mà thôi. Tâm con là đó chẳng lầm chẳng sai đó, cái tâm con phải hòa hợp với Hư Không, con mới thấy tánh, chứ không phải cái tim mà rọi kiếng đó đâu con! Cái tâm của con hòa hợp cả càn khôn vũ trụ, mới chơn tâm minh pháp đó con. Đó! Trong cơ mật pháp, con mới thấy rõ cái này. Ngày nay đã tới thì giờ các con phải tiến tới, các con phải hòa hợp với tất cả và học nơi tất cả, các con phải làm.

  • Lấy không luật xét đêm ngày.

Việc gì xảy đến con chỉ lấy cái Không của Cha mà con đo lường thế sự, thì tự nhiên mọi sự đều yên vui tốt đẹp.

  • Chan hòa thâm lý, duyên thầy duyên con.

Con thấy không, con ở thế gian Cha cho con học dâm dục, vợ chồng. Con hiểu vợ chồng là gì không? Nếu con chan hòa trong thâm lý, đó là duyên thầy duyên con, đó con! Chồng con là thầy con, mà vợ con cũng là thầy của con đó con. Hai người trao đổi để cùng học cùng tiến đó con. Mọi sự đều giới hạn bởi định luật của Thiên Cơ đó con. Cha đã qui định các con. Sự ham muốn của con luôn luôn vô cùng tận, nhưng mà Cha giới hạn tới đó mà thôi, đó con. Con muốn làm dữ cũng không được, muốn hung hăng cũng không được – nó giới hạn rồi. Qui luật có; nếu không có qui luật thì càn khôn vũ trụ loạn hết rồi con, làm gì còn có thanh khí cho các con được hưởng! Trật tự của càn khôn vũ trụ, Cha đã qui định hết. Lệnh của Cha đã sắp đặt nơi nơi, không thay đổi, chỉ các con lo học bài và tiến thôi. Các con không nên lo đến Cơ Mật của Cha được. Không bao giờ các con lo được và các con hiểu được. Các con phải tu rồi các con hòa hợp, hòa hợp với Cha, lúc đó con mới thấy rằng Cơ Mật của Trời Đất có rõ ràng, chính các con đang xây dựng.

  • Chuyện đời chuyện đạo nỉ non,
    Hương thanh đàm luận chẳng còn si mê.

Chuyện đời chuyện đạo nỉ non, nói ra là chân lý, nói ra là sự thật, nói ra là không dư không thiếu. Hướng thanh đàm luận chẳng còn si mê, không có gì kêu bằng “si mê” nữa. Từ cái Trược các con đã tiến tới cái Thanh; rồi từ cái Thanh con phải có trách nhiệm để hóa giải tất cả Trược. Khi con đến Trược phải biến tới Thanh thì con là ánh sáng, ánh sáng của của con là Cha, để chiếu hóa mọi nơi tăm tối, dẫn lối chỉ đường cho những kẻ si mê, thì đâu còn si mê nữa.

  • Thương con Cha muốn con về,
    Cùng Cha hợp nhất muôn bề khai minh.

Thương con Cha muốn con về, Cha muốn con học tuần tự của mọi trạng thái rồi trở về với mọi trạng thái, hợp nhất với Cha. Cùng Cha hợp nhất muôn bề khai minh, lúc đó hào quang của các con tỏa khắp càn khôn vũ trụ, thấy Cha làm việc đêm ngày.

  • Cha con luận xét chơn tình,
    Dìu cho muôn loại hướng khuynh Phật Trời.

Cha con luận xét chơn tình, Cha và con hòa tan rồi, thì lúc đó chúng ta chỉ thực hiện chơn tình. Dìu cho muôn loài hướng khuynh Phật Trời, biết sự thanh nhẹ là cơ qui nhứt, nên chúng ta phải hướng về thanh nhẹ, mới momg được cơ qui nhất.

  • Xét ra cảnh tạm ở đời,
    Do Cha qui định sanh rời tựu tan.

Xét ra cảnh tạm ở đời. Ở thế gian là tạm, con. Con tới đây học hết khóa rồi trường nó cũng đuổi con đi, không có ai giữ con ở đây hết. Con phải đi học khóa khác do Cha qui định. Sanh ra phải rời, tựu rồi các con phải tan, còn gì phải mến, đau lòng khổ tâm nữa!? Khổ nhất là các con không chịu tu và không hiểu con! Cho nên Cha phải rơi lụy thâu đêm, vì các con chưa hiểu con! Đau khổ nhứt là con không hiểu con, nếu con hiểu con rồi đỡ cho Cha nhiều lắm.

  • Qui về một cảnh một đàng,
    Muôn màn như một phân ban qui hình.

Qui về một cảnh một đàng, vạn linh hợp nhất đó con. Muôn màn như một phân ban qui hình; chỉ có một hình thôi. Càn khôn vũ trụ con thấy lớn chớ, đó cũng như con hòa hợp rồi thì Cha đang ngồi đó chớ đâu! Cha là con, con là Cha.

  • Xét to xét nhỏ cũng mình,
    Trong con sẳn có chơn tình Cha ban.

Con muốn thoạt lớn, thoạt nhỏ, cũng do con mà thôi. Trong con sẳn có chơn tình Cha ban, Cha đã sắp đặt từ đầu chí cuối cho các con, luân hồi kiếp này tới kiếp khác, từ ngu xuẩn này học tới ngu xuẩn kia, rồi các con sẽ mở trí lần lần. Bây giờ các con được ngồi trên cao, được dòm xem muôn loài vạn vật, sâu bọ cây cối, các con chê nó… Nhưng mà trong chu trình tiến hóa đó, là các con đã dự qua rồi đó các con, các con phải thương yêu chúng nó, các con phải đem tâm độ chúng nó, để cho chúng nó được hòa đồng tiến hóa cùng các con. Thảo mộc cũng vậy các con, một hột sạn, một cục cát cũng vậy, đang chịu trong qui luật của Thiên Cơ đó con.

Bầu trời thế giới đang chịu qui luật học hỏi và tiến hóa. Khi các con minh cảm rồi đâu còn có gì là đau khổ. Ngày hôm nay, giờ phút thiêng liêng này, Cha đã về với các con, Cha ở nơi các con, phân rõ mở cửa tối tăm của các con ra, các con sẽ trở nên khang trang, cởi mở, học hỏi tiến hóa, qui nhứt hồn vía của con để con tiến về thanh cảnh đời đời đó con. Ở thế gian Cha phân sống chết để cho các con học, con học khóc, con học khổ, con học vui, con học buồn, con mới hiểu con. Trong giờ phút rối ren thở than con mới kiểm thảo, hiểu tội lỗi sai lầm do con nhiều hơn ngoại cảnh đó con. Tất cả đều do con tạo, thì bây giờ con tạo được cảnh buồn, thì con phải cố gắng sửa lại cho nó vui. Càn khôn vũ trụ thế giới đang nguy ngập là do các con không! Các con không ý thức được qui luật sẵn có của Cha đã sắp đặt mọi nơi mọi giới, để cho các con yên vui học hành, nhưng mà ngược lại, ngỗ nghịch của các con, vì các con quên các con, Cha không chấp nhưng mà Cha chỉ chìu để Cha cố soi sáng cho các con, các con đi lần lần rồi nó cũng sẽ đến, nhưng mà chậm hơn. Cho nên Cha nhắc lại một lần nữa, mau chậm do con! Thiên cơ tiến hóa tốt đẹp hay là xấu cũng do con! Bởi vì thiên cơ, ở thế gian mới nói là “thiên cơ”, chớ còn ở trên trời thì đó là qui luật đó con! Nếu con không thanh lọc nhẹ nhàng thì làm sao con có thể nhập môn thiên đình? Đó là qui luật đó con. Qui luật đã ban sẳn cho con hết rồi, sẳn toàn thân từ trong cho đến bên ngoài. Cho nên ngày nay các con hiểu được các con phải đau khổ. Con không bao giờ bị đau, không bao giờ bị khổ, con đâu làm sao con biết con! Cho nên Cha đã cho con có cơ hội ở trong Sanh Lão Bệnh Tử, các con phải tường lãm, rồi mới chấm điểm cho các con tiến hóa, chớ không có chốn tránh được đâu con.

Thì giờ đã qui định hết rồi các con phải gắng tu. Các con bây giờ sáng suốt hơn hồi xưa, các con hiểu được, các con được nghiền ngẫm, nghiên cứu những lời Cha đã ban sáng suốt từ bao nhiêu nghìn năm nay, rồi các con hiểu từ cử động một của con, rồi các con sẽ hiểu lần lần tới càn khôn vũ trụ. Lúc đó con mới thấy rõ muôn vàn kính yêu Cha Trời vì con, mà con đã quên Cha Trời! Con phải cố gắng trở về với con để hiểu con nhiều hơn, nhân hậu mới hòa hợp với càn khôn vũ trụ. Con không nên trách móc ai bằng trách móc con!! Chính con mê nuội, chính con ngu xuẩn, chính con bất hiếu, chính con không hiểu nguyên căn sẳn có của con, con không hiểu giọt máu đào ai đã tạo cho con, con không hiểu hồng ân là gì! Con giáng trần nghe tiếng “hồng ân” thì con nói “hồng ân”, chớ con chưa có ai mà phân “hồng ân” là cái gì! Điểm máu đào đó con! Cho con hành trang một giọt thôi, ở trên trời cho một điểm, một chút xíu mà ngày nay con thành một cái hình nộm to lớn! Nó gây gổ rồi làm chiến tranh, gây đau khổ từng lớp rồi trù trì ở lại, chống Cha, nghịch Cha, đả đảo Cha, rồi các con đến đâu? Các con nuôi dưỡng sự hung ác đó rồi kết quả các con sẽ đến đâu? Các con chống Cha! Ở đời thế gian, Cha đã cho thấy nhiều cảnh tượng các con thấy rồi, nhiều đứa con ngỗ nghịch bất hiếu giành cả tiền của Cha nó, để nó có sự sống vinh quang, vậy chớ giờ phút lâm chung của nó thế nào? Các con đã chứng kiến giờ phút đó không? Các con đã thấy rõ sự ăn năn của nó và sự hình phạt chính nó đã phạt nó, các con! Cho nên Cha cho, Cha cho các con, muốn chiến tranh Cha cho chiến tranh, các con muốn an lành Cha cho an lành, để luận xét xem trong chu trình tiến hóa của các con.

Cho nên hôm nay Thầy của con đến với các con qua luồng điển của Cha đây, Cha dìu dắt các con, bổ túc cho các con thêm, để các con tránh những sự suy luận sai lầm, quên con mà phạm lỗi Thiên Đình! Tiểu Thiên Địa của con không phải dễ tạo ở thế gian, không ai làm được trừ Cha ra. Cho nên chỉ Ông Trời mới biết thiên cơ, Ông Trời mới có mật pháp giúp các con tiến hóa! Sự khổ khắc của các con hiện tại, đó là mật pháp tiến hóa của Cha sắp đặt! Cho nên các con phải cùng chung tiến hóa, cùng chung nghiên cứu, cùng chung thương yêu, trong tình thương xây dựng. Vì các đã rõ cảnh cảnh đời đời của các con qua lời giảng dạy của Cha hôm nay, thì các con sẽ sung sướng hơn, các con sẽ được dễ dãi hơn, các con vui lành hơn, cố gắng tiến đó các con!

Cha sẽ tạm xa các con, và gửi lời vàng ngọc, để các con suy luận và các con sẽ vững tâm tiến lên, con tiến lên để đón ngày vinh quang giữa Cha và con, đời đời chúng ta sẽ xây dựng trong thanh quang cao cả… Thôi tạm xa các con.

Đức Thầy: Trên đây là thanh điển của Cha giáng trần để dìu dắt chúng ta tiến hóa, cho nên các bạn phải thành tâm luận xét để tự sửa lấy sự sai lầm, ăn năn hối cải, hành tiến tột độ không còn sự nghi ngờ gì nữa, hơn là tự nghi ngờ mình và sửa mình. Các bạn phải cố gắng nghiên cứu cho rõ rệt, kẻ chết cũng như người sống, cần được hưởng thanh quang ngày hôm nay. Cho nên chúng ta phải cố gắng nghiên cứu trong thanh tịnh, không phải ồn ào đồn đạt bày ra mê tín! Chân lý là chân lý, không dư không thiếu mới là đúng. Hết sức cố gắng mới lĩnh hội được chiều sâu của bài giảng nầy.

Thành tâm kính cẩn cảm ơn Đấng Cha Lành đã hộ độ chúng sanh.

Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn.
Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn.
Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Thiên Tôn.

Services
About
Portfolio
Contact
bottom of page